Quay đi quay lại cũng gần ba mươi, đã chơi là chơi cho đáng trước khi tuổi trẻ phải cưới.
Đôi lúc nhìn lại mình thấy bật cười,
khi mà lập trình và tài chính, từ bao giờ đã trở thành một phần trong người.
Thấy mình vẫn chill theo một cách khác.
Niềm vui tự mình nhấm nháp, nỗi buồn thì viết vào nháp, không làm nhạc, không sáng tác.
Nếu như đến một ngày, tao ngừng viết nháp, xin cho tao một giây, để biết mình đổi khác.
Thích làm video recap nhưng lười đăng, viết blog để tự mình vẽ vời theo lời văn.
Vạn vật đều có thể xoay vần được, nên tìm kiếm sự sáng tạo không phải là điều quá khó khăn.
Underground dạy tao cách chia sẻ và kiếm tiền /
Mainstream dạy tao cách giữ kẽ và kín tiếng.
Không còn muốn chia sẻ những thứ mình viết, kể cả thứ mình biết,
chỉ để ai muốn sẽ tự tìm và ghé.
Hoặc là do kiến thức mình chưa đủ để nói được những điều mà họ cần để nghe.