Trời sắp sáng, ngồi với anh em, kéo thêm vài chai.
Tâm sự tao viết được chất thành đống, nhưng không đăng nổi trạng thái dù chỉ 1 dòng.
Đi với tao, tao đưa mày đến một nơi, nơi mọi người sống với nhau bằng sự gian xảo.
Bị lừa lần đầu là do mày xui, lần hai là do mày dại, lần ba mày muốn bỏ chạy nhưng không thể dứt ra.
Tao tránh xa ánh sáng xa hoa,
cố gắng không tiếp thị bản thân để cho người đời đánh giá.
Tao chẳng phải là người tốt, tao cũng không yêu thứ code này đến vậy nếu như nó không giúp tao trong công việc. Họ nói tao không khác biệt, nhưng nhìn lại những gì tao làm, nếu không tao thì đâu có người nào khác viết.
Tao đang rất bình tâm để nuôi giấc mơ mình lớn,
thích thì cứ ngồi lại,
tắt điện thoại,
sống offline để mình nói với nhau được nhiều hơn.