Saigon, ngày..tháng..năm.
... 8h sáng báo thức tỉnh giấc, ăn sáng xong hắn chạy lòng vòng đường phố, chọn 1 quán cafe yên tĩnh, gửi xe vào order vội 1 ly capuchino quen thuộc.
Lên lầu 3 hắn đảo mắt nhìn quanh để chọn bàn, ngồi xuống vội vàng mở balo, lấy laptop ra gõ lách cách mở khóa, kiểm tra lại các task hiện tại hắn cần làm.
Mở code lên, màn hình đen chi chít chữ xanh đỏ tím vàng hiện ra, mắt hắn lại chăm chú nhìn không rời, tay gõ lách cách liên hồi, lâu lâu lại im lặng đăm chiu, bẵng đi 1 lúc, nhìn lại đã 13h30, bụng hắn đã kêu, ly cafe cũng cạn từ lúc nào.
Thôi thì đi ăn chút rồi vào quán khác, hắn thầm nghĩ.
Lấy xe chạy vòng vòng tìm quán ăn giữa trưa, đến lúc vừa ăn hắn lại vừa nghĩ về cái bug quái quỷ kia, deadline sắp tới, hắn thở dài, tingggg, bạn hắn rủ tối nay ON (Over Night) làm việc, ocê thoi, vừa hay, hắn cười.
Lên chiến mã về nhà tắm rửa, rồi tới thẳng địa điểm đã hẹn,
quán này mở 24/24, mỗi lần ON hắn và đồng bọn thường chọn các quán khác nhau.
Mới đặt mông xuống làm xíu mà đã 18h tối,
bạn hắn tới, chào nhau vài câu, hắn xuống quầy order ly cafe thứ 3 trong ngày sẵn tiện ăn cái gì đó chống đói rồi quay lại làm việc.
Liếc nhìn đồng hồ, 4h sáng, đầu hắn gật gù vì code chạy mượt,
vươn vai hắn đảo mắt nhìn xa xăm ngắm thành phố dưới ánh đèn lờ mờ.
Đói quá, cũng mệt lã, buồn ngủ nữa, tóc bết lại vì máy lạnh, cùng bạn hắn rời quán khi trời còn chưa sáng hẳn, tìm quán ăn sáng lót dạ, trò chuyện linh tinh.
Say bye xong lên xe chạy về nhà ngủ 1 hơi mang theo nhiều suy nghĩ.
Tỉnh giấc quá trưa, hắn tắm rửa, cưỡi chiến mã lượn đường và lại tiếp tục 1 ngày mới...