Có người A và người B.
Người A làm công việc chỉ 9 tháng, 1 năm là nhảy việc, tìm môi trường mới.
Còn người B làm hoài năm này tháng nọ ở c.ty đó.
Ngày trước mình sẽ nghĩ người A muốn nâng cao trình độ, thoát khỏi vùng an toàn của bản thân, còn người B sợ hãi và chỉ muốn 1 thứ gì đó ổn định.
Nhận định này không sai nhưng cũng không hoàn toàn đúng.
Nếu trường hợp người B luôn có các thử thách với độ khó ngang sức, không quá dễ gây nhàm chán, không quá khó gây nản. Điều này sẽ tạo ra cái gọi là hạnh phúc, hạnh phúc khi thực sự có nỗ lực để giải quyết được vấn đề.
Càng làm càng hiểu được sự tiến bộ của bản thân thế nào, chứ không phải càng đổi môi trường là càng giỏi,.
Tạo độ khó cho game, nhưng khó vừa phải để hoàn thành, nhận lấy hạnh phúc và sự tiến bộ, cứ ở mãi level cũ thì chán lắm.
Ngộ ra khi ông bạn hỏi mình làm WFH hoài không chán ha sao, chứ ổng mới cách ly hơn tháng mà ngán tận họng rồi.