Viết lại cho tuổi 23.
Mình không còn học ở trường cũng gần 4 tháng rồi, chờ ngày lấy tấm bằng về lót chuột thôi.
Bạn bè ai cũng có kế hoạch, đứa học tiếp, đứa đi làm, đứa nghỉ học,
còn mình thì vẫn vậy ... long bong, chờ thời (theo như thằng bạn mình nói vậy)
Ngày ngày ra cafe từ 9h sáng tới 10h-11h đêm về nhà, đến nỗi mà:
- Sáng ra ăn sáng, cô bán quán hỏi: "Như cũ phải không con",
- Qua cafe, anh bảo vệ nói: "Em nhớ xe anh rồi, không cần lấy số xe" - còn chờ nhân viên hỏi: "Nước như cũ phải không anh" nữa là được :d
- Khuya khuya ăn hủ tiếu mà anh chị quán cũng hiểu ý để thêm nhiều đồ ăn.
Lúc 20 tuổi thức tới 3-4h sáng hoặc Over Night 2-3 ngày là chuyện thường,
giờ khác rồi, có hứng hoặc deadline dí, không thì 11-12h ngủ.
Lúc 20 tuổi, không biết mình làm được không,
giờ khác rồi, tự hỏi việc đó có đáng để mình làm hay không.
Lúc 20 tuổi gần như tay trắng, chỉ có cái laptop xin tiền ba mẹ phụ thêm để mua.
giờ khác rồi, ít ra có thể làm ra được cái mình thích, hiểu được giá trị của thời gian và đồng tiền,
mặc dù cuộc chơi này rất ngắn.
Vô số kỹ sư công nghệ như mình hiện tại, nhưng cái chất riêng thì mãi sẽ không ai có được.
vẫn còn nhiều cái muốn làm, muốn học lắm,
Không tự mãn, nhưng cũng có chút tự hào khi bắt đầu từ số 0 trong 3 năm qua.